MÙA HÈ – MÙA CỦA MÀU ÁO XANH TÌNH NGUYỆN


Đến hẹn lại lên, khi những cánh phượng đỏ lác đác góc sân trường, đâu đó vang lên khúc nhạc rộn ràng của những chú ve, khi nắng chói chang phủ khắp mọi nơi, len lõi qua từng kẽ lá là lúc chúng tôi rời ghế nhà trường khoác trên mình chiếc áo xanh tình nguyện để được cống hiến sức trẻ cho cộng đồng. Với nhiều bạn sinh viên, mùa hè là cơ hội để đi du lịch đó đây cùng người thân, được trở về thăm gia đình, được nghỉ ngơi sau một năm học tập đầy vất vả… Nhưng với các chiến sĩ tình nguyện, mùa hè là dịp để các bạn ấy trải nghiệm thực tế, được sống trong tình yêu thương bạn bè, tình “đồng chí” theo cách gọi thân thương. Các bạn được làm việc cùng nhau, sinh hoạt cùng nhau dưới một mái nhà, được cống hiến sức trẻ cho quê hương, cho những vùng đất khó khăn mà mình đặt chân đến.

Tạm rời xa giảng đường với những ngày học hành và thi cử miệt mài, khoác lên mình những chiếc áo màu xanh tình nguyện đi tới những mảnh đất còn nhiều khó khăn và vất vả. Đối với sinh viên chúng tôi đây là một việc làm hết sức ý nghĩa và cũng là trải nghiệm đáng nhớ trong cuộc đời. 18, 19, 20 tuổi là những tuổi mới chập chững bước ra xã hội, rời xa vòng tay của gia đình để tự lập, tự mình trưởng thành hơn trong cuộc sống. Là tuổi ấp ủ những ước mơ khát vọng cháy bỏng, là tuổi nhiệt huyết nhất của tuổi trẻ. Rời xa gia đình, mái trường tới những mảnh đất còn nhiều khó khăn và thiếu thốn. Những mảnh đất nơi đây đã góp nên 1 thời gian đẹp đẽ nhất trong thời sinh viên của chúng tôi.


Hình ảnh các chiến sĩ tình nguyện trong ngày ra quân

          Những ngày đầu có bao nhiêu thứ gọi là “lần đầu tiên”  đối với các bạn đi tình nguyện lần đầu như: lần đầu tiên lo cơm nước cho rất con người, lần đầu tiên làm thủ tục trước khi ăn, lần đầu tiên ngủ chung với những người xa lạ... Các bạn sẽ cảm thấy bỡ ngỡ vô cùng  và cứ nghĩ như mình đang đi khám phá một cái gì đó hoàn toàn mới. Thật sự mà nói, những cái “lần đầu tiên” làm các bạn hơi hoang mang, nhưng chỉ ngày hôm sau là có thể thích nghi và hòa nhập rất nhanh với điều kiện sống nơi đây.

 Sẽ có những bạn lần đầu tiên cầm đến cái cuốc, cái xẻng, lần đầu tiên phải làm những việc nặng nhọc nên nhiều lúc vụng về lắm, nhưng không vì thế mà các chiến sĩ nản chí thậm chí đó còn là động lực giúp các chiến sĩ ấy vượt qua. Ngoài ra sự nhiệt tình của bà con địa phương đã giúp các đồng chí hoà nhập nhanh chóng, quên đi những mệt nhọc bù lại đó là những tiếng cười giòn giã, những giọt mồ hôi lao động trân quý.


Hình ảnh các chiến sĩ tham gia trồng cây tại địa phương

         Ngoài những công việc giúp địa phương ra thì các chiến sĩ trong đội sẽ phân chia người mỗi buổi sẽ dạy cho các em rất nhiều môn như môn về năng khiếu, môn võ, môn tiếng anh, môn tiếng việt, môn toán... Càng về những ngày cuối của cuộc hành trình, càng thân thiết và thấy quý trọng nhau hơn. Những câu hỏi của bọn trẻ con như: khi nào anh chị về ?, thế năm sau anh chị có lên đây nữa không ?, bọn em sẽ nhớ các anh chị nhiều lắm!…Những câu hỏi như vậy cứ lặp đi lặp lại  làm cho các chiến sĩ áo xanh ai nấy cũng cảm thấy nghẹn ngào và xúc động.

Hình ảnh các tình nguyện viên tập võ cho các em

          Những chiều dân vận càng làm tình cảm giữa sinh viên với bà con gắn kết hơn. Người dân tuy nghèo về vật chất nhưng giàu và ấm ở tấm lòng, cứ mỗi buổi dân vận về là chúng tôi tay trĩu đầy quà  bà con tặng như: măng , bẹ chuối xanh, nắm rau ngót… những thứ đơn giản nhưng chứa đựng nhiều nghĩa tình của bà con nơi đây.

          Ngày cuối chiến dịch những giọt nước mắt của các tình nguyện viên và bà con đã không kiềm chế được tự nhiên tuông trào theo cảm xúc, nơi chứa đầy tình cảm đồng đội, nơi tình yêu vô bờ bến mà bà con dành cho các chiến sĩ áo xanh.


Hình ảnh dân và quân yêu quý nhau

          Có lẽ sau khi trở về thành phố trong mỗi tình nguyện viên chúng tôi sẽ không thể nào quên những bữa cơm cháy, cơm khê, cơm sống…nhưng ấm áp tình cảm đồng đội, rộn ràng tiếng nói cười. Mùa hè xanh dạy cho chúng tôi những bài học cuộc sống về tình đoàn kết, gắn bó, sự chia sẻ và hơn hết ở đây chúng tôi đã học được cách cho đi mà không hề suy nghĩ.

          Thời gian trôi rất nhanh, những ngày ở mảnh đất này cũng đã kết thúc trong nhiều niềm vui xem lẫn những nỗi buồn. Chúng tôi vui trong niềm vui tuổi trẻ, vui vì được cống hiến sức trẻ cho quê hương, đất nước, vui vì được mang lại niềm vui cho người khác… Bên cạnh đó cũng có những nổi buồn chất chứa, buồn vì phải chia tay những con người hiếu khách, chia tay những con người nặng nghĩa tình, buồn vì chúng tôi vẫn chưa giúp đỡ được hết những người cần giúp đỡ trong những ngày ở đây.


Hình ảnh các chiến sĩ làm việc cùng nhau

          Nếu cuộc đời là một cuốn phim thì “Mùa hè xanh sinh viên” là một kịch bản không thể thiếu trong cuốn phim đó. Vì vậy các bạn đừng chần chừ hay ngần ngại gì nữa, hãy xách ba lô lên và mang theo một trái tim nhiệt huyết, cháy bỏng để được cống hiến tuổi trẻ, để được trải nghiệm nhiều điều bổ ích. Mùa hè xanh đã dạy cho tôi rằng: “Niềm vui thật sự trọn vẹn khi chúng ta biết hi sinh và cho đi mà không hề toan tính”. Chắc chắn rằng, Mùa hè xanh sẽ là một miền kí ức tuyệt vời nhất của tuổi trẻ đối với bất cứ ai từng sống cùng nó.

“Chúng ta hát bài ca thanh niên tình nguyện
Chúng ta đến vùng sâu nơi xa mọi miền
Tuổi trẻ có thanh niên, đầy nhiệt huyết trong tim
Bạn cùng tôi hòa mình vào Mùa hè xanh”

Tác giả: Nhóm 02 – LT 12

Tin liên quan